Giáo dục các cháu tiến bộ nhiều hơn nữa
Ngày 14-6-1969, Bác lại cho mời
chúng tôi đến gặp Bác tại nhà. Chúng tôi vừa mừng vừa lo; mừng vì được gặp Bác,
nhưng lo không biết Bác gọi về việc gì. Chúng tôi bồi hồi xúc động nghe Bác căn
dặn về việc giáo dục các cháu miền Nam đang học tập ở miền Bắc. Bác biết rõ đầy
đủ tình hình các trường học sinh miền Nam. Bác nêu tên một số cháu ngoan và một
số cháu còn chậm tiến bộ. Bác bảo chúng tôi: Các cháu miền Nam ra đây xa gia
đình, xa quê hương, các cô, các chú phải quan tâm đến tình cảm của các cháu và
có trách nhiệm giáo dục cho các cháu tiến bộ. Ngoài việc nuôi dưỡng, dạy dỗ các
cháu còn cần phải có tình cảm thật sự thương yêu các cháu. Vì kháng chiến chống
Mỹ mà các cháu phải sống xa quê hương, xa gia đình. Bác còn căn dặn chúng tôi
phải đem hết tinh thần trách nhiệm cùng với các cơ quan, đoàn thể, các ngành và
địa phương có liên quan ở miền Bắc giáo dục cho các cháu tiến bộ nhiều hơn nữa.
Chúng tôi hứa với Bác cố gắng làm đúng những lời Bác chỉ bảo để Bác vui lòng.
Nghe những lời dạy bảo ân cần của
Bác, chúng tôi càng thấm sâu tấm lòng yêu thương của Bác đối với miền Nam, đối
với thế hệ tương lai của đất nước. Chúng tôi xúc động hẳn khi biết Bác gọi
chúng tôi đến căn dặn việc giáo dục các cháu miền Nam sau ngày 10-5 là ngày Bác
viết Di chúc để lại cho toàn dân ta. Kể làm sao cho hết tấm lòng của Bác đối
với đồng bào, chiến sĩ, thanh thiếu nhi miền Nam!
Tình cảm của Bác đối với miền Nam
sâu rộng hơn biển Đông. Công ơn của Người đối với miền Nam cao dày hơn dãy Trường
Sơn. Nhân dân miền Nam đời đời ghi nhớ công ơn của Bác!
Trích trong Bác Hồ sống mãi với chúng ta , Sđd, t.2, tr.988-989.
(Nguyễn Phú Soại).
Nxb
Chính trị quốc gia